Slow Foxtrot
Slow Foxtrot là một điệu nhảy tiêu biểu nhất của nền văn hóa khiêu vũ nước Anh. Khi Slow Foxtrot phát triển ở đầu thế kỷ 20 thì nước Anh cũng đã nổi lên như là một quốc gia thống trị trong làng khiêu vũ thi đấu thế giới. Nước Anh là nơi tổ chức giải vô địch khiêu vũ đầu tiên trên thế giới và vũ công người Anh cũng là những nhà vô địch khiêu vũ đầu tiên. Khi bạn biết Slow Foxtrot phát triển như thế nào, thì bạn cũng đã biết sư phát triển của những điệu nhảy thi đấu.
Foxtrot, cơ sở để Slow Foxtrot phát triển sau này, có nguồn gốc từ một thể loại âm nhạc Ragtime ở Bắc Mỹ từ năm 1910 và 1915. Foxtrot cũng có các bước của các điệu nhảy One-Step, Two-Step và Walk Castle. Với các bước nhanh và chậm, dựa theo cách đi bộ tự nhiên, Foxtrot đã trở thành một điệu nhảy tiên phong của "phong cách Anh."
Nguồn gốc của tên gọi Foxtrot ngày hôm nay không được rõ,vì các tài liệu dẫn chứng quá mơ hồ. Nhiều khả năng nó có thể được đặt tên theo diễn viên Harry Fox, người đã kết nối nhạc Ragtime với nhiều bước của One-Step, Two-Step và Walk Castle trong chương trình khiêu vũ "Harry Fox & Ziegfeld Follies" của mình. Các bước này đã được nhà dạy khiêu vũ F.L. Clendenen ghi lại năm 1914 trong quyển "Foxtrot khi được Mr. Fox khiêu vũ ". Bằng cách này, Foxtrot xuất hiện lần đầu tiên ở Mỹ vào mùa hè năm 1914, và với chương trình nổi tiếng của ông, Fox nhanh chóng phổ biến điệu nhảy của ông đến công chúng.
Nhạc Ragtime và điệu nhảy One-step, ông tổ của Foxtrot
Ragtime - ông tổ của nhạc Foxtrot - là thể loại âm nhạc từ Mỹ đầu tiên được phát sóng truyền thanh. Nó tượng trưng cho một kỷ nguyên quan trọng trong âm nhạc giải trí Mỹ. Giữa năm 1897 và 1917, Ragtime thống trị sân khấu âm nhạc Mỹ và phát triển lên (giống như hầu hết các xu hướng âm nhạc và khiêu vũ của Mỹ) từ sự đau khổ của những người nô lệ châu Phi và vận mệnh của họ trong thế giới mới. Nhạc Blues và Jazz cũng có nguồn gốc từ Ragtime.
1920's Fox Trot
How to Dance the Foxtrot 1930
Swing Dance and Foxtrot at the 1939 World's Fair
A 1942 British Ballroom
A smooth Fox Trot from the Film "Love in the Rough
American Style Slow Foxtrot
Ở Mỹ, Slow Foxtrot được xếp vào loại "Smooth dance", Arthur Murray là người góp công trong việc chuẩn hóa lại điệu nhảy này.
International Style Slow Foxtrot
Foxtrot đã đến Anh và phát triển trở thành điệu nhảy hai điệu Slow Foxtrot và Quickstep quốc tế ngày hôm nay.
Điệu nhảy Foxtrot đã lọt vào mắt xanh của đôi vợ chồng vũ công tài năng Vernon và Irene Castle, người sau đó đã thêm vào Foxtrot sự duyên dáng và phong cách đặc biệt hơn. Không lâu trước khi chiến tranh thế giới lần thứ nhất xảy ra, Foxtrot du nhập vào Anh. Tại đây, Foxtrot có buổi biểu diễn đầu tiên diễn ra vào năm 1915. Foxtrot cũng sớm trở thành một đại diện quan trọng nhất cho những điệu nhảy theo phong cách đi bộ (walking style dance).
Vào những năm 1920, các vũ sư người Anh là những người dẫn đầu trong việc tiêu chuẩn hóa các điệu nhảy ballroom và phát triển thêm các kỹ thuật mới. Tại một hội nghị lớn nhất của các vũ sư Anh vào năm 1920, những quy định cơ bản cho nhiều điệu nhảy mới đã được hình thành và phát triển. Các vũ hình phức tạp đã được đơn giản hóa để dể dàng phổ cập trong công chúng. Đây là lý do tại sao “phong cách Anh" được phát triển vào năm 1921, đặc trưng trong hầu hết các vũ điệu theo phong cách đi bộ (walking style dance).
Sau đó không lâu, vào năm 1922, cặp đôi Victor Silvester & Phyllis Clarke trở thành người đầu tiên giành chiến thắng một giải vô địch thế giới về khiêu vũ diễn ra tại London. London nhanh chóng trở thành thủ đô của thế giới cho các điệu nhảy standard. Vũ công Anh thống trị các sàn nhảy của thế giới từ đó.
Từ năm 1923 trở đi, sự di chuyển mượt mà ngày càng được ưa chuộng và thay thế dần các bước đi giống như diễu hành trước đó. Và nhịp độ cũng tăng dần. Tại giải Vô địch thế giới World Championship ở Queen's Hall, London vào năm 1923, điệu Foxtrot nhanh và chậm đã được nhảy. Vào năm 1924 Foxtrot nhanh và chậm cuối cùng cũng được tách ra và được gọi là "Slow Foxtrot" và "Quickstep". Và Slow Foxtrot cũng như Quickstep chính thức được sinh ra trong thế giới khiêu vũ là như thế.
Cả hai dạng mới của Foxtrot đều được đưa vào các chương trình khiêu vũ thi đấu. Lúc này Slow Foxtrot hình thành những đặc trưng riêng bởi nó di chuyển trên một đường cong rộng với bước xoay nối tiếp dài hơn kết hợp với thân dợn sóng, và không được phép dừng lại. Các đôi nhảy không ngừng lướt trên sàn nhảy. Do vậy Slow Foxtrot cần rất nhiều không gian và khó có thể nhảy ở nơi công cộng mà không có phòng đủ rộng. Trong thời gian này, một phiên bản đơn giản nhỏ gọn hơn của Slow Foxtrot, gọi là Social Rhythm (hay còn gọi là Slow Rhythm) được phát triển để chơi ballroom ở các nơi công cộng đông đúc.
Một lý do khác tại sao Slow Foxtrot khó nhảy là bởi vì nó đòi hỏi các vũ công phải kiểm soát cơ thể ở một trình độ cao. Nhiều cú xoay nghệ thuật, các tư thế sát nhau trong khi chuyển động liên tục, kết hợp với việc nâng hạ thân nhịp nhàng, đòi hỏi phải có sự khéo léo tuyệt vời. Vì vậy tổ hợp các bước phức tạp thường không nằm trong giáo trình dạy cho người mới bắt đầu. Đây là lý do tại sao Slow Foxtrot chỉ được giảng dạy ở trình độ cao.
Năm 1929, một hội nghị của các vũ sư Anh đã diễn ra, gọi là “Great Conference", tại đây Hội đồng quản trị chính thức của Ballroom Dancing được thành lập, và điều khiển Dancing Ballroom cho đến ngày hôm nay. Các tiêu chuẩn quy định cho các điệu One-step, Slow Foxtrot, Tango, Blues and Waltz cũng được thành lập. Tại hội nghị bản lề này, các vũ hình cũng như các bước của những điệu nhảy khác nhau đã được quy định.
Slow Foxtrot mà chúng ta biết ngày hôm nay có sự đóng góp rất nhiều của các vũ sư vĩ đại đầu tiên của thế giới khiêu vũ: Josephine Bradley, Phyllis Haylor, Victor Silvester, Maxwell Stewart, và Alec Millar.
Foxtrot, cơ sở để Slow Foxtrot phát triển sau này, có nguồn gốc từ một thể loại âm nhạc Ragtime ở Bắc Mỹ từ năm 1910 và 1915. Foxtrot cũng có các bước của các điệu nhảy One-Step, Two-Step và Walk Castle. Với các bước nhanh và chậm, dựa theo cách đi bộ tự nhiên, Foxtrot đã trở thành một điệu nhảy tiên phong của "phong cách Anh."
Nguồn gốc của tên gọi Foxtrot ngày hôm nay không được rõ,vì các tài liệu dẫn chứng quá mơ hồ. Nhiều khả năng nó có thể được đặt tên theo diễn viên Harry Fox, người đã kết nối nhạc Ragtime với nhiều bước của One-Step, Two-Step và Walk Castle trong chương trình khiêu vũ "Harry Fox & Ziegfeld Follies" của mình. Các bước này đã được nhà dạy khiêu vũ F.L. Clendenen ghi lại năm 1914 trong quyển "Foxtrot khi được Mr. Fox khiêu vũ ". Bằng cách này, Foxtrot xuất hiện lần đầu tiên ở Mỹ vào mùa hè năm 1914, và với chương trình nổi tiếng của ông, Fox nhanh chóng phổ biến điệu nhảy của ông đến công chúng.
Nhạc Ragtime và điệu nhảy One-step, ông tổ của Foxtrot
Ragtime - ông tổ của nhạc Foxtrot - là thể loại âm nhạc từ Mỹ đầu tiên được phát sóng truyền thanh. Nó tượng trưng cho một kỷ nguyên quan trọng trong âm nhạc giải trí Mỹ. Giữa năm 1897 và 1917, Ragtime thống trị sân khấu âm nhạc Mỹ và phát triển lên (giống như hầu hết các xu hướng âm nhạc và khiêu vũ của Mỹ) từ sự đau khổ của những người nô lệ châu Phi và vận mệnh của họ trong thế giới mới. Nhạc Blues và Jazz cũng có nguồn gốc từ Ragtime.
1920's Fox Trot
How to Dance the Foxtrot 1930
Swing Dance and Foxtrot at the 1939 World's Fair
A 1942 British Ballroom
A smooth Fox Trot from the Film "Love in the Rough
American Style Slow Foxtrot
Ở Mỹ, Slow Foxtrot được xếp vào loại "Smooth dance", Arthur Murray là người góp công trong việc chuẩn hóa lại điệu nhảy này.
International Style Slow Foxtrot
Foxtrot đã đến Anh và phát triển trở thành điệu nhảy hai điệu Slow Foxtrot và Quickstep quốc tế ngày hôm nay.
Điệu nhảy Foxtrot đã lọt vào mắt xanh của đôi vợ chồng vũ công tài năng Vernon và Irene Castle, người sau đó đã thêm vào Foxtrot sự duyên dáng và phong cách đặc biệt hơn. Không lâu trước khi chiến tranh thế giới lần thứ nhất xảy ra, Foxtrot du nhập vào Anh. Tại đây, Foxtrot có buổi biểu diễn đầu tiên diễn ra vào năm 1915. Foxtrot cũng sớm trở thành một đại diện quan trọng nhất cho những điệu nhảy theo phong cách đi bộ (walking style dance).
Vào những năm 1920, các vũ sư người Anh là những người dẫn đầu trong việc tiêu chuẩn hóa các điệu nhảy ballroom và phát triển thêm các kỹ thuật mới. Tại một hội nghị lớn nhất của các vũ sư Anh vào năm 1920, những quy định cơ bản cho nhiều điệu nhảy mới đã được hình thành và phát triển. Các vũ hình phức tạp đã được đơn giản hóa để dể dàng phổ cập trong công chúng. Đây là lý do tại sao “phong cách Anh" được phát triển vào năm 1921, đặc trưng trong hầu hết các vũ điệu theo phong cách đi bộ (walking style dance).
Sau đó không lâu, vào năm 1922, cặp đôi Victor Silvester & Phyllis Clarke trở thành người đầu tiên giành chiến thắng một giải vô địch thế giới về khiêu vũ diễn ra tại London. London nhanh chóng trở thành thủ đô của thế giới cho các điệu nhảy standard. Vũ công Anh thống trị các sàn nhảy của thế giới từ đó.
Từ năm 1923 trở đi, sự di chuyển mượt mà ngày càng được ưa chuộng và thay thế dần các bước đi giống như diễu hành trước đó. Và nhịp độ cũng tăng dần. Tại giải Vô địch thế giới World Championship ở Queen's Hall, London vào năm 1923, điệu Foxtrot nhanh và chậm đã được nhảy. Vào năm 1924 Foxtrot nhanh và chậm cuối cùng cũng được tách ra và được gọi là "Slow Foxtrot" và "Quickstep". Và Slow Foxtrot cũng như Quickstep chính thức được sinh ra trong thế giới khiêu vũ là như thế.
Cả hai dạng mới của Foxtrot đều được đưa vào các chương trình khiêu vũ thi đấu. Lúc này Slow Foxtrot hình thành những đặc trưng riêng bởi nó di chuyển trên một đường cong rộng với bước xoay nối tiếp dài hơn kết hợp với thân dợn sóng, và không được phép dừng lại. Các đôi nhảy không ngừng lướt trên sàn nhảy. Do vậy Slow Foxtrot cần rất nhiều không gian và khó có thể nhảy ở nơi công cộng mà không có phòng đủ rộng. Trong thời gian này, một phiên bản đơn giản nhỏ gọn hơn của Slow Foxtrot, gọi là Social Rhythm (hay còn gọi là Slow Rhythm) được phát triển để chơi ballroom ở các nơi công cộng đông đúc.
Một lý do khác tại sao Slow Foxtrot khó nhảy là bởi vì nó đòi hỏi các vũ công phải kiểm soát cơ thể ở một trình độ cao. Nhiều cú xoay nghệ thuật, các tư thế sát nhau trong khi chuyển động liên tục, kết hợp với việc nâng hạ thân nhịp nhàng, đòi hỏi phải có sự khéo léo tuyệt vời. Vì vậy tổ hợp các bước phức tạp thường không nằm trong giáo trình dạy cho người mới bắt đầu. Đây là lý do tại sao Slow Foxtrot chỉ được giảng dạy ở trình độ cao.
Năm 1929, một hội nghị của các vũ sư Anh đã diễn ra, gọi là “Great Conference", tại đây Hội đồng quản trị chính thức của Ballroom Dancing được thành lập, và điều khiển Dancing Ballroom cho đến ngày hôm nay. Các tiêu chuẩn quy định cho các điệu One-step, Slow Foxtrot, Tango, Blues and Waltz cũng được thành lập. Tại hội nghị bản lề này, các vũ hình cũng như các bước của những điệu nhảy khác nhau đã được quy định.
Slow Foxtrot mà chúng ta biết ngày hôm nay có sự đóng góp rất nhiều của các vũ sư vĩ đại đầu tiên của thế giới khiêu vũ: Josephine Bradley, Phyllis Haylor, Victor Silvester, Maxwell Stewart, và Alec Millar.
Các đặc tính của Slow Foxtrot
- Off Topic
- Chuyển động liên tục, mượt mà, ít lên xuống
- Nhịp điệu: 4/4
- Tempo:
- theo quy định WDSF: 28-30 nhịp hay 112-120 phách mỗi phút
- theo quy định WDC: 30 nhịp hay 120 phách mỗi phút
- Thời gian thi đấu: 1,5 đến 2 phút theo quy định WDSF và WDC.
- Đặc điểm lên và xuống: rất ít.